NƯỚC NGA - ĐINH NHO TUẤN
“Ôi nước Nga, chẳng thể nào vĩ đại
Nếu thiếu đi những người mẹ nhân từ
Người nướng bánh trao tay con ra trận
Và nhận về giấy báo tử bằng thư”.

Ta đã xa những đền đài thuở ấy
Vẫn nghiêng mình khi nhớ tới nước Nga
Như hồn thiêng, xát da, xát thịt
Như máu hồng trộn sóng Volga.
Cánh đồng hoang Sa Hoàng thúc ngựa
Bầy chó săn đuổi tuyết dưới trời
Con sơn dương đẫm mồ hôi, nước mắt
Chạy vào rừng trốn thác loạn trò chơi.
Buồm giong lên nước Nga ngạo nghễ
Gió căng phồng phần phật thổi về đâu
Máu xối xả Biển Đen thành biển đỏ
Trên bậc thềm quỳ gối cả Châu Âu.
Vàng rực lên những đền đài, thánh điện
Châu báu chất che lấp cả mặt trời
Rừng gỗ sồi, ngôi nhà nâu vững chãi
Ấm Samovar bốc khói sương rơi.
Rượu Vogka, điện Kremlin ngật ngưỡng
Hầm điền trang chín mọng từng vò
Anh Ivan chiều chiều xiêu vẹo
Hềnh hệch cười, thoải mái, vô lo.
Nước Nga đẹp, nước Nga giàu, hùng mạnh
Trên máu xương cao ngất những tượng đài
Chọn đường đi ngàn năm toan tính
Ưỡn ngực mình chưa giống một ai.
Kỷ hai mốt loài người hoang dã lắm
Chém giết nhau, đơn giản giết con gà
Đất Crimea một ngày tìm đất mẹ
Những thây người tan chảy bởi nước Nga.
Nhưng tất cả cố dịu dàng xoa dịu
Bằng bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Trái đất rộng dường như thiên vị
Kéo hết về đây bao tinh tuý, thiên bồng.
Bằng sắc đẹp con gái Nga dung dị
Một nụ cười cũng thắp sáng mùa đông
Ánh mắt đưa cũng gây hờn cơn gió
Vẻ đăm chiêu cũng khắc khoải cánh đồng.
Bằng thiên tài Tolstoy, Pushkin, Lermontov...
Cánh buồm thơ dẫn lối cả thế gian
Để trái đất vục đầu đắm đuối
Uống áng văn say khướt gió ngàn.
Bằng những cánh đồng, nắng làm bến đậu
Táo nở hoa che kín bầu trời
Cánh đồng nho ngát thơm mùi rượu
Biển mạch vàng phủ đất tốt tươi.
Bằng những con sông uốn mình huyền thoại
Chảy triệu năm không chút bụi vương mình
Tắm nước Nga trong thiên thanh, trần tục
Vạn thuyền buồm xé sóng hát trường chinh.
Bằng hy sinh và tận cùng đôn hậu
Bao phận người, những cung bậc thời gian
Người dùng áo lau tấm gương lịch sử
Balalaika, đêm trắng ấm cung đàn.
Ôi nước Nga, chẳng thể nào vĩ đại
Nếu thiếu đi những người mẹ nhân từ
Người nướng bánh trao tay con ra trận
Và nhận về giấy báo tử bằng thư.
Ôi nước Nga chẳng thể nào vĩ đại
Nếu thiếu đi dù chỉ một nhân tài
Nay Kutuzov, xưa Peter đại đế
Dìu nước Nga hùng dũng bước lên ngai.
Lời thánh ca vang vang chiều tối
Ru nước Nga vào giấc ngủ yên bình
Bao bất ổn vùi mình trong mơ ổn
Rừng bạch dương không ngủ đợi bình minh.
Tác giả: Đinh Nho Tuấn